(NLĐO)- Nhiều người đứng tuổi như tôi thích hương vị của loại mì 2 tôm, bởi đó là mì tôm chính hiệu và là "mì gói thần thánh" - của một thời thòm thèm nhiều thứ…

Bây giờ, khi nhắc đến mì ăn liền là nghĩ tới tên thương hiệu nào đó nhưng một thời, tôi cũng như nhiều người chỉ gọi là "mì tôm" bởi gói mì có hình hai con tôm đỏ thắm.

Hơn 30 năm trước, tuổi thanh niên, mỗi lần tôi có thể ăn hai gói mì mà chỉ là mì nấu suông, "sang" hơn chút là thêm nắm rau quế hoặc chút giá tươi.

 Cuộc thi "Tự hào hàng Việt": Nhớ "mì tôm chính hiệu" 第1张

Ảnh minh họa: AI

Nhưng ăn hai gói thì… hao quá nên thường chỉ dám ăn một gói, rồi cho thêm hơn chén cơm nguội nữa, thế là có tô mì-cơm ngon lành và "bao no". Thời ấy, hoàn toàn chưa có khái niệm ăn mì với trứng, xúc xích, thịt bằm hay tôm thật.

Gia đình tôi cũng thường đem mì… nấu canh. Một gói mì được bẻ nhỏ, nấu trong một nồi nước lớn, kèm theo rau má, rau mồng tơi, rau ngót hái vội trong vườn để được nồi canh nóng hôi hổi và thơm đậm đà.

Hương vị thơm ngon đó đến từ gói bột nêm tưởng chừng được hầm từ cả ký xương, cùng với những cọng mì vàng óng nằm… khiêm tốn trong mớ rau xanh tươi. Họa hoằn lắm mới có được nhúm ruốc khô (tép nhỏ xíu phơi khô) để gọi là có vị.